Guti, “Lời hứa vĩnh cửu” của Real Madrid, luôn là cái tên gây tranh cãi trong lòng người hâm mộ. Là một số 10 đầy ma mị với những đường chuyền “thách thức” cả định luật vật lý, Guti vừa khiến người ta phải trầm trồ thán phục, vừa khiến người ta tiếc nuối cho một tài năng chưa bao giờ thực sự bùng nổ. Vậy đâu mới là Guti thực sự: một thiên tài bị lu mờ bởi sự lười biếng, hay một lãng tử sống hết mình cho đam mê và triết lý riêng?
Hành trình rực rỡ cùng Kền kền trắng
Guti đã cống hiến 15 năm cho Real Madrid, giành được 5 chức vô địch La Liga và 3 Champions League – một bảng thành tích đáng mơ ước với bất kỳ cầu thủ nào. Anh từng là đồng đội của những huyền thoại như Clarence Seedorf, Davor Šuker, Zinedine Zidane, Ronaldo de Lima, Kaká và Cristiano Ronaldo, đóng góp vào thành công của nhiều thế hệ Galacticos.
Không chỉ là một tiền vệ kiến thiết tài hoa, Guti còn có giai đoạn tỏa sáng rực rỡ ở vị trí tiền đạo với 18 bàn thắng trong mùa giải 2000-2001. Tuy nhiên, chính khả năng kiến tạo mới là điều làm nên thương hiệu của “số 10” này. Pha kiến tạo bằng gót thần sầu cho Zinedine Zidane ghi bàn trong chiến thắng 4-2 trước Sevilla năm 2006, hay đường chuyền không nhìn cho Karim Benzema trong trận gặp Deportivo năm 2010 là những minh chứng rõ ràng nhất cho sự tinh quái và ngẫu hứng trong lối chơi của Guti.
" width=
Mặt trái của “Lời hứa vĩnh cửu”
Bên cạnh những khoảnh khắc lóe sáng, Guti cũng là tâm điểm của những lời chỉ trích vì thái độ thi đấu thiếu chuyên nghiệp. Người ta nói anh thi đấu mờ nhạt ở những trận cầu lớn, hay nhận thẻ phạt một cách khó hiểu, và dường như chỉ thực sự tập trung vào việc làm đẹp cho bản thân thay vì cải thiện kỹ năng.
Có câu chuyện kể rằng trong một buổi tập dưới thời HLV Fabio Capello, Guti là người duy nhất không tuân theo chỉ thị của ông thầy người Ý. Khi Capello cố tình đến sân tập muộn 15 phút để thử thách các học trò, ông bắt gặp Guti đang ngồi ung dung tránh nắng trong khu vực kỹ thuật, thay vì tập luyện cùng các đồng đội.
" width=
Chưa dừng lại ở đó, Guti còn từng thừa nhận trên sóng truyền hình rằng anh mơ ước được giải nghệ ở một bãi biển tại Thái Lan ngay trong mùa giải cuối cùng khoác áo Real. Những đồng đội cũ như Steve McManaman và Michael Owen cũng từng tiết lộ Guti là cầu thủ “chăm chút ngoại hình” nhất mà họ từng biết.
Tận hưởng bóng đá – Tại sao không?
Liệu việc Guti dành thời gian cho những sở thích cá nhân, thay vì ép mình vào khuôn khổ của một “cầu thủ chuyên nghiệp” điển hình, có thực sự đáng bị lên án? Phải chăng những cầu thủ như Guti, những người dám sống thật với bản thân và theo đuổi niềm vui bên ngoài sân cỏ, xứng đáng bị gán mác “ích kỷ” hay “thiếu chuyên nghiệp”?
Hãy thử đặt mình vào vị trí của Guti: bạn đã đạt được mọi vinh quang trong sự nghiệp, đã sống trọn vẹn giấc mơ của hàng triệu người hâm mộ. Vậy thì, việc gì phải ép bản thân vào những bài tập khắc nghiệt, khi bạn có thể dành thời gian cho gia đình, bạn bè và những thú vui khác?
Guti có thể không phải là hình mẫu lý tưởng cho một cầu thủ chuyên nghiệp, nhưng anh cho thấy bóng đá không chỉ là đường hầm tối tăm của những bài tập và áp lực thành tích. Bóng đá, trước hết, là niềm vui, là sự tự do, là nơi để mỗi người thể hiện cá tính và triết lý sống của riêng mình. Và Guti, theo cách của anh, đã làm được điều đó.
Kết luận
Câu chuyện về Guti là lời nhắc nhở rằng thành công trong bóng đá không chỉ được đo bằng số danh hiệu hay những kỷ lục. Đôi khi, nó đơn giản là việc được sống trọn vẹn với đam mê, được tự do thể hiện bản thân và để lại dấu ấn riêng trong lòng người hâm mộ. Và Guti, với những pha bóng ma thuật cùng lối sống phóng khoáng, đã làm được điều đó một cách trọn vẹn.